Hiển thị các bài đăng có nhãn Sống khỏe. Hiển thị tất cả bài đăng

Câu chuyện có thật như một phép màu đã đến với chị Vũ Thị Ngọc, một bệnh nhân ung thư cổ tử cung đã thoát chết thần kỳ nhờ bài thuốc nam của Lương y Trọng Hùng.

Chị Vũ Thị Ngọc đang sống cùng gia đình tại thôn Lạc Xá, xã Quế Tân, Quế Võ, Bắc Ninh. Chị đã từng mắc bệnh ung thư cổ tử cung giai đoạn cuối đã di căn vào xương và được cứu sống nhờ bài thuốc nam của Lương y Nguyễn Trọng Hùng.



Cùng trò chuyện với chị để biết được hành trình và nghị lực thoát khỏi bệnh tật của chị:

- Chào chị, chị biết mình bị ung thư trong hoàn cảnh nào?

- Cuối năm 2012, khi thấy những dấu hiệu không bình thường của cơ thể như ra máu bất thường sau khi vợ chồng quan hệ, khí hư nhiều và bị loạn kinh… Tôi đi kiểm tra và phát hiện ra mình bị tiền ung thư cổ tử cung và lúc này cũng là lúc gia đình tôi đã xảy ra chuyện.

Chuyện gia đình không trọn vẹn, chồng đón và giữ mất con làm cho tôi suy sụp hoàn toàn. Bệnh tình ngày càng nặng, gia đình (bố, mẹ) tôi đã đưa tôi đi chạy chữa khắp nơi nhưng kết quả đều vô vọng. Trong lúc tuyệt vọng nhất thì tôi được một người bạn học cùng thời cấp 3 giới thiệu đến bác Nguyễn Trọng Hùng. Tôi đã tìm hiểu, nghiền ngẫm các bài thuốc, ghi chép ra sổ, tìm cách kiểm chứng, nhắn tin hỏi những người áp dụng bài thuốc của bác mà khỏi bệnh. Tôi cùng cô bạn thân đi gặp bác với một chút hy vọng cơ duyên và may mắn sẽ đến với mình.

- Quá trình điều trị bệnh của chị cụ thể như thế nào?

- Tôi bắt đầu theo và uống thuốc của bác từ ngày 30/10/2016. Trong suốt thời gian trị bệnh nhiều khi tôi thấy nản thực sự vì bệnh tình cứ lúc khỏe, lúc yếu.

Thoát chết lần 1

Khi bắt đầu uống thuốc tôi đã rất đau, vật vã thậm chí là có lúc định từ bỏ không uống. Nhưng chỉ vài giờ sau, động lực sống, lại thôi thúc. Hy vọng là công thuốc, nên nó đau, tôi lại tiếp tục. 10 ngày bắt đầu có dấu hiệu thuyên giảm. Đi ngoài mùi phân thì khủng khiếp, vừa hôi vừa tanh, thâm đen lổn nhổn. Tôi hỏi anh bạn làm ở BV Đại học Y, anh bảo: "Dấu hiệu ấy là tốt. Khi nào em thấy đi ngoài, hết chất nhầy nhớt trong cơ thể thì em là hi vọng chắc chắn". Vậy là lại có thêm động lực phấn đấu. Sang tuần 3, tôi bắt đầu đỡ đau và ăn được gần một bát cơm, vậy là mừng vì từ lúc chỉ sống nhờ sữa để cầm cự, nay đã ăn được. Gia đình mừng rơi nước mắt, bố tôi nói: "Hy vọng con sẽ hợp thầy, hợp thuốc".

Thêm hiện tượng sưng phù chân, biết thận kém nên tôi áp dụng bài thuốc với gừng. Khi miệng nhiệt, nóng lở loét tôi lại súc miệng bằng nước lá bàng do bác chia sẻ. Được hơn 10 ngày ăn uống, đang ngon dần lên, bỗng dưng tôi bị nghẹn ở cổ như có người bóp vậy. Ăn vào lại nôn hết ra, mấy ngày liền không rõ nguyên nhân?

Sau khi thông báo tình hình bệnh với bác, tôi mới biết nguyên nhân do nhà có giỗ, ăn đồ cúng nhiều. Bác Trọng Hùng đã chỉ dẫn cho tôi tắm nước muối, gừng tẩy uế cơ thể. Được thêm 2 tuần ăn ngon ngủ kỹ, lại thấy tràn đầy hi vọng.

Thoát chết lần 2

Sau vài ngày, tôi lại bị nghẹn và vướng cổ, ăn vào lại nôn thốc nôn tháo, đến khi không còn gì trong bụng thì thôi. Đau tức từ ức lên đến cổ, cô bạn thân khuyên đi kiểm tra xem, ung thư di căn lên vòm họng. Tôi bảo "Thôi kệ, giờ thì thuốc ung thư và nước hỗ trợ tăng lực đang uống rồi, nó thích di căn đâu thì di căn, cũng hết cách rồi. Tao tin, thuốc tao đang uống sẽ chữa khỏi".

Đánh liều với bản thân, tôi cứ lì ở nhà 2 tuần. Bụng thì cứ uống thuốc vào là nôn hết, ăn vào cũng vậy. Vừa tăng được 2kg thì lại tụt xuống 3kg, chán nản, đau đớn, nằm co ro, xác định là chấp nhận buông xuôi. Vẫn không chết dù mấy ngày không ăn uống gì được, bụng vẫn đau nhiều. Cổ họng vướng và nghẹn, thêm vào đó có dấu hiệu ợ chua. May quá tôi dự đoán chắc là đau dạ dày cấp và "trào ngược, đầy hơi, ợ chua,…" như một bài tôi đã đọc của bác.

Tôi lại cầu cứu bác và được bác chia sẻ bài thuốc chữa dạ dày của Dương Trần Thanh là ăn tỏi sống và uống trà xanh. Tôi áp dụng được 3 ngày thì triệu chứng đau và trào ngược giảm hẳn, dù say nước trà xanh gần chết. Lại ăn được, và sau 7 ngày thì gần như hết đau, nhưng để chắc ăn tôi cố làm thêm vài ngày tỏi trà xanh nữa.

Thoát chết lần 3

Sau khi khỏi dạ dày, đầu tháng 12 âm lịch tôi qua gặp bác, bác bảo: "Con qua được tháng trước là con sống được rồi". Bác bảo vì tháng 11 âm là tháng Tí mà tôi lại tuổi Thân, gặp năm Thân, tháng Tý, tam hợp biến tam tai. Qua được, thì không thể chết được. Về nhà tôi tiếp tục làm theo chỉ dẫn chữa bệnh của bác. Tôi đã thoát chết 3 lần. Tư tưởng thoải mái, ăn uống được, lại tăng 2kg.

- Đã có lúc gia đình phải âm thầm lo hậu sự vì nghĩ bệnh tình của chị không qua khỏi, sau đó chị lại may mắn khỏe mạnh, chị có thể chia sẻ về hành trình may mắn này của mình?

- Lần đầu đến gặp bác để chữa bệnh, tôi chỉ có 32kg nhưng sợ bác không nhận chữa nên tôi nói dối là 34kg và lúc này cân nặng mới được 33kg vì lên xuống quặt quẹo mãi.

Qua ngày 23 Tết, sang ngày 24 tự dưng người tôi yếu hẳn, chân tay không thể đi đứng được nữa, như người không xương. Bắt đầu chán ăn, và ăn vào thì bụng trướng to. Tôi bỏ ăn và chỉ uống sữa, nhưng rồi sữa cũng nôn. Lại ho nhiều, tim mạch thì đập loạn xạ, không thở nổi. Da xám xịt, nhợt nhạt như lần đầu đến Bác. Ngày 26/12 âm lịch, bố đưa tôi đi viện, xét nghiệm máu, chụp chiếu kiểm tra. Bác sỹ bảo tôi bị thiếu máu trầm trọng, lại viêm phổi nặng, nhịp tim, không ổn định đập 146 lần/ phút, nên cho nhập viện.

Giáp Tết cả nhà ai cũng bận nên tôi quyết định bảo bố cho tôi về, lại đánh liều với số phận. Về nhà tim đập nhanh, tôi uống chai dấm tỏi của bác, tim mạch dần cũng ổn dịnh lại nhưng sức khỏe tôi càng ngày càng yếu, nói không ra hơi, không ngồi được, chỉ nằm. Muốn ngồi dậy, phải có người đỡ, nhưng cũng chỉ được vài 3 phút lại phải nằm, vì chóng mặt và đau. Mấy ngày tết mọi người nghĩ, tôi không qua khỏi, âm thầm chuẩn bị lo hậu sự cho tôi.

Tôi bắt đầu hay nói một mình, ú ớ, lảm nhảm, nằm một chỗ. Tỉnh lại, lại kêu rên, đau đớn hoặc không thì cứ mê man suốt. Mùng 6 Tết người nhà đưa tôi vào viện cấp cứu trong tình trạng không tỉnh táo, nằm viện truyền nước, truyền máu, truyền đạm 2 ngày liền tôi mới tỉnh.

Trong viện cứ mỗi lần nằm giường, tôi ngoảnh mặt úp vào trong tường, thì lại có người rung giường, tôi có nói bâng quơ "Con lạy các cụ, các vong theo con, xin hãy tha cho con, đừng trêu con để con khỏe mạnh ra viện con về con làm lễ đưa vào chùa hóa tiền vàng trả nợ các cụ đầy đủ" thì cái giường tôi nằm không còn hiện tượng rung ấy nữa. Lúc này tôi mới tin điều bác nói về chuyện oan gia trái chủ, bệnh nghiệp hoàn toàn là sự thật. 21 ngày nằm viện, tôi về nhà trong tình trạng cơ thể vẫn không đứng được, ngồi cũng khó khăn và vẫn ho nhiều. Lúc này cân nặng còn 30,5kg.

Bác sĩ cho ra viện vì hết thời hạn bảo hiểm. Bác sỹ bảo cho ra 1-2 hôm lại xin giấy tờ nhập vào. Nhưng tôi đã biết nếu không làm theo lời bác thì không thể vượt qua được. Nhờ bố mẹ mua hoa quả, tiền vàng và sắm lễ. Tôi nằm một chỗ khấn xin các cụ phù hộ cho con khoẻ mạnh để con có thể ngồi làm lễ cho trang nghiêm. Chả hiểu thế nào mà tôi ngồi đọc được hết bài khấn bác soạn sẵn mà vẫn trụ được.

Người nhà đưa đến chùa. Không ai có thể tưởng tượng được, tôi tự đi được từ cổng vào tận trong tam bảo để làm lễ. Tự lễ, tự đọc bài khấn của bác đúng 3 lần, rồi người nhà đi hóa vàng mã. Tôi ra về, thấy rất nhẹ nhàng và thanh thản lạ kỳ. Sức khỏe, dần tốt lên, ăn uống được, đi lại được và 1 tháng tôi tăng lên 5kg. Tôi sử dụng thêm, chai thuốc Hen suyễn của bác + Tảo tươi Spirulina và tỏi đen.

Sau 4 tháng uống thuốc (đầu tháng 3/2017), tôi có đi kiểm tra lại kết quả quá bất ngờ, bác sĩ kết luận tế bào ung thư gần như hết. May mắn đã mỉm cười với tôi. Tôi vui sướng không nói thành lời, bố mẹ tôi thì mừng rơi nước mắt.

- Sức khỏe hiện tại của chị đã ổn định chưa ạ?

- Đến nay sau khi sử dụng thuốc chữa bệnh ung thư của bác được 7.5 tháng thì tôi hoàn toàn khỏe mạnh. Sức khỏe tăng lên rõ rệt và cân nặng thì tăng chóng mặt 13.5kg sau khi ra viện (4 tháng), tức là từ 30.5kg - 44kg. Và bây giờ nếu các bạn có gặp tôi thì cũng chỉ nghĩ tôi vất vả nên hơi gầy chút và da sạm vì thay đổi nội tiết qúa nhiều chứ không nghĩ là một người bị bệnh ung thư gần đất xa trời lại có thể được như vậy.

- Chị có lời khuyên hay nhắn nhủ gì đến những người bị bệnh ung thư?

- Những người bệnh nan y, dù khó khăn đến mấy, cũng đừng bao giờ buông xuôi, nản trí. Phải sống, phải sống và quyết tâm sống, dù có bất cứ điều gì đưa đến, dù bất cứ ai mong muốn ta phải chết. Tôi đã sống đã làm được điều ấy nhờ có bác giúp đỡ. Cảm ơn bác, người không sinh ra con nhưng người đã mang cho con cuộc sống mới ngày hôm nay. Cho phép con được gọi người 2 tiếng thân thương "cha yêu". Ngàn lần cảm ơn cha nhiều lắm.

- Cảm ơn chị đã dành thời gian chia sẻ. Chúc chị luôn khỏe mạnh và gặp nhiều may mắn trong cuộc sống.

Mỹ Anh

Theo Đời sống & Pháp lý

Nội tạng động vật là món ăn khoái khẩu của nhiều người. Các loại nội tạng như tim, gan, lưỡi, cật... chứa hàm lượng chất béo, chất đạm, vitamin rất dồi dào. Tuy nhiên, không phải ai ăn phủ tạng động vật cũng tốt, đặc biệt một số người mắc các bệnh như tiểu đường, gút, gan nhiễm mỡ...

Quan niệm "ăn gì là bổ nấy" hoàn toàn sai lầm

Không thể phủ nhận được một sự thật là nội tạng động vật có hàm lượng dinh dưỡng rất cao. Như trong tim, gan chứa nhiều vitamin A và chất sắt, rất có lợi với những người thiếu máu, trẻ em cũng như phụ nữ mang thai. Tuy nhiên, vì chứa nhiều cholesterol nên người cao tuổi không nên ăn quá nhiều.




Ảnh: songkhoe

Thạc sĩ Lê Thị Hải, hiện đang công tác tại Viện dinh dưỡng Quốc gia cho biết: "Nhiều người có quan niệm "ăn gì bổ nấy", vì thế thường xuyên mua óc về cho con ăn để con thông minh.Thực chất thì không phải vậy, vì so với thịt, cá thì hàm lượng chất đạm trong óc lợn chưa bằng một nửa. Đồng thời cholesterol lại quá cao, cho nên nếu trẻ em ăn nhiều thì dễ dẫn đến tình trạng thừa cân, béo phì".

Hay như một số người bị các bệnh về thận, tim cũng cho rằng "ăn gì bổ nấy" nên thường xuyên mua tim, thận về ăn với mong muốn nhanh chóng khỏi bệnh. Theo nghiên cứu, các bệnh về tim, mạch rất dễ dẫn đến tình trạng tăng huyết áp, xơ vữa động mạch nếu sử dụng thực phẩm chứa nhiều chất béo. Quan niệm "ăn gì bổ nấy" là hoàn toàn sai lầm và thiếu khoa học.

Gan có hàm lượng dinh dưỡng cao và không hề độc hại

Nhiều người cho rằng ăn gan độc, vì gan là cơ quan bài tiết của động vật. Tuy nhiên điều này có thực sự đúng (Ảnh: suckhoedoisong)

Chị Thu Phương nhà ở Tân Bình, TP. HCM cho biết, trước kia chị cũng thường xuyên mua gan về chế biến thành các món luộc, xào cho gia đình. Thế nhưng từ khi một người bạn "rỉ tai" rằng ăn gan rất độc, không tốt cho sức khỏe, chị đã dừng ngay việc chế biến các món ăn từ gan.

Nói về điều này, Tiến sĩ Vũ Trường Khanh, Phó Khoa Tiêu hóa, Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội) khẳng định: "Gan là loại thực phẩm giàu dinh dưỡng nhất. Rất phù hợp với các bà bầu, phụ nữ trong thời kì sinh nở cũng như trẻ em. Các vitamin A, B, D cùng axid folic có tác dụng làm sáng mắt, bổ mắt. Còn hàm lượng vitamin C và selen sẽ tăng sức đề kháng cho cơ thể, chống lại quá trình oxy hóa, ức chế sự phát triển của tế bào ung thư. Vì thế ăn gan là tốt chứ không độc hại gì".

Tiến sĩ Vũ Trường Khanh, Phó khoa Tiêu hóa, Bệnh viện Bạch Mai (Ảnh: Hiệp Nguyễn)

Tuy nhiên bác sĩ cũng khuyến cáo tất cả mọi người cần phải sử dụng loại thực phẩm này điều độ. Trẻ em và người lớn có thể ăn nội tạng từ 30 - 50g mỗi bữa, còn người cao tuổi thì nên ít hơn. Đặc biệt với những ai bị đái tháo đường, gút, tăng huyết áp thì nên kiêng loại thực phẩm này.

Ăn nội tạng động vật thế nào cho an toàn?

Thực tế cho thấy rằng nội tạng động vật tiềm ẩn rất nhiều nguy cơ gây bệnh nếu như không được chế biến sạch sẽ, đúng cách. Tại Việt Nam, mỗi năm có khoảng 70% bệnh nhân mắc phải bệnh liên cầu khuẩn lợn là do ăn tiết canh, lòng lợn. Bên cạnh đó, dạ dày, tá tràng của một số loại động vật như trâu, bò là nguồn lây nhiễm vi khuẩn Ecoli gây nên bệnh tiêu chảy.

Trước khi chế biến nội tạng cần rửa sạch, sát khuẩn kĩ càng. (Ảnh: cooky)

Để đảm bảo cho sức khỏe của bản thân và gia đình, tốt nhất bạn chỉ nên ăn những món ăn từ nội tạng động vật do chính gia đình tự chế biến. Khi chọn mua các thực phẩm này, bạn nên đến những cửa hàng uy tín, có nguồn gốc rõ ràng, khi ấn vào mặt tim, gan thì khả năng đàn hồi tốt, không có mùi hôi và bề mặt trơn nhẵn.

Trần Hiếu

Theo Đời sống & Pháp lý
Được tạo bởi Blogger.